Trong thế kỷ thứ 19, một cuộc hôn nhân được sắp đặt đã đưa Ada, một người phụ nữ câm, đến New Zealand. Cô không chỉ phải rời bỏ cuộc sống cũ mà còn mang theo con gái Flora và cây dương cầm yêu quý của mình. Tuy nhiên, khi đến nơi, cây đàn bị ông chồng mới vứt bỏ bên bờ biển, khiến Ada cảm thấy tuyệt vọng.
Trong hoàn cảnh khó khăn đó, Ada gặp Baines, một người đàn ông mới định cư với những hình xăm kiểu Maori trên người. Baines không chỉ có lòng tốt mà còn có khả năng đánh giá vẻ đẹp của cây dương cầm. Khi Baines mang cây đàn về và mua nó từ Ada, cô bắt đầu cảm nhận được một tia hy vọng và tình yêu trong cuộc sống mới.
Ada và Baines dần dần xây dựng mối quan hệ qua âm nhạc và sự đồng cảm. Cây dương cầm không chỉ là một vật dụng mà còn là cầu nối giúp Ada thể hiện bản thân và cảm xúc của mình. Qua đó, cô cũng tìm thấy sự tự do và hạnh phúc trong tình yêu.